Cuộc thi ảnh – Happy Vietnam 2024!

Lọc theo
Sắp xếp theo

Tác phẩm: Chợ Bến Thành – Biểu Tượng Thời Gian và Phát Triển
ID: 607209
Tác giả: Trần Thị Lan Hương
Lời giới thiệu: Bức ảnh ghi lại khoảnh khắc tuyệt đẹp của Chợ Bến Thành, biểu tượng văn hóa và lịch sử của Thành phố Hồ Chí Minh. Với lối kiến trúc cổ điển, kết hợp giữa vẻ đẹp truyền thống và dấu ấn hiện đại, Chợ Bến Thành không chỉ là một điểm đến du lịch nổi tiếng mà còn là nơi thể hiện nhịp sống sôi động của người dân Việt Nam. Lá cờ đỏ sao vàng tung bay trên nền trời trong xanh, tượng trưng cho lòng tự hào dân tộc và tinh thần độc lập. Những dãy cờ rực rỡ sắc màu hai bên càng làm nổi bật sự phồn hoa, năng động của thành phố đang trên đà phát triển. Hình ảnh những dòng xe cộ nhộn nhịp và người dân qua lại trước chợ phản ánh nhịp sống hối hả nhưng đầy thân thiện, cởi mở – một nét đặc trưng của con người Việt Nam. Bức ảnh không chỉ đơn thuần là một góc nhìn về thành phố mà còn là thông điệp về một Việt Nam thanh bình, tươi đẹp và đang vươn mình ra thế giới. Nơi đây, quá khứ và tương lai giao thoa, truyền thống và hiện đại song hành, mang đến một hình ảnh Việt Nam phát triển mạnh mẽ, cởi mở với thế giới, đồng thời gìn giữ những giá trị văn hóa quý báu. Đây chính là lời khẳng định rằng Việt Nam không chỉ là điểm đến du lịch hấp dẫn, mà còn là quốc gia hạnh phúc, giàu tiềm năng và luôn hướng tới tương lai.

1 Vote


Tác phẩm: Nụ cười của em
ID: 34908
Tác giả: Phạm Minh Đức
Lời giới thiệu: Trên chuyến đi tới "sống lưng khủng long" tại Tà Xùa, tỉnh Sơn La, tôi có gặp em. Thoạt hình thì thấy em và mẹ đang ngồi ở giữa trưa vô cùng nắng trên đỉnh "sống lưng khủng long" chỉ để khách du lịch tới tham quan qua, ủng hộ hai mẹ con. Người thì chụp với em tấm ảnh rồi cho em tiền, người thì cho kẹo,... Nhưng chỉ khi nào có người cho em cái gì, em mới thoải mái để mỉm cười. Không biết là ai đã giáo dục em như vậy. Nhưng thật đáng buồn là những tâm hồn bé nhỏ này, lại bị giáo dục một cách không đúng như thế. Với tuổi của các em bây giờ, là được vui chơi, là được hồn nhiên, cười nói. Không phải là lao động, là biết được giá trị của đồng tiền, của những món đồ, của sự thật cuộc sống sớm như vậy. Thấy em ngồi giữa trưa nắng nóng như vậy, tôi mở balo ra tìm xem có đồ gì để đưa cho em không. Đưa tiền thì không được, vì làm vậy nhiều lần, sau này lớn lên sẽ làm hỏng một tâm hồn của đứa nhỏ. Nên tôi đành lấy chai nước suối tặng em. Chắc em khát lắm ! Em nhận chai nước, em mỉm cười thật tươi. Tôi vội rút máy ra chụp vài tấm hình. Khoảnh khắc ấy sao vừa thấy đáng yêu, vừa thấy thương em. Mong các em hãy luôn cười tươi như vậy. Như chính độ tuổi của các em !

0 Votes


Trước 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67 68 69 70 71 72 73 74 75 76 77 78 79 80 81 82 83 84 85 86 87 88 89 90 91 92 93 94 95 96 97 98 99 100 101 102 103 104 105 106 107 Tiếp