Cuộc thi ảnh – Happy Vietnam 2024!

Lọc theo
Sắp xếp theo

Tác phẩm: KẾT NỐI CỘNG ĐỒNG, KHOẺ ĐỂ PHỤNG SỰ & LAN TOẢ HẠNH PHÚC
ID: 32586
Tác giả: SUPERMAN NIGHT RUN
Lời giới thiệu: Cộng đồng sức bền Superman Night Run (SNR) là cộng đồng những người yêu chạy bộ, cùng chung đam mê chinh phục từng bước một cách vững chắc các cự ly chạy ngắn - chạy vừa - chạy dài và chạy siêu dài (ultra) nhằm hướng đến rèn luyện khả năng bền bỉ trong chạy bộ, cũng chính là nền móng cho sự bền vững của sức khỏe. Phương châm của SNR ngay từ khi khởi sự đã gói gọn trong tinh thần “Khỏe để phụng sự Cộng đồng - Bền để đóng góp lâu dài cho Xã hội”. Và để từng ngày xây được sức khỏe bền vững cho mọi runners, SNR đã dựa trên nguồn lực chính yếu nhất mà mình có: các runners. Mỗi runner trong cộng đồng SNR từ nay luôn tâm niệm mọi hoạt động chạy bộ đều sẽ “For runners - By runners” (phục vụ cho runners, phục vụ bởi chính runners). Đó cũng không là gì khác ngoài tinh thần tương trợ đồng đội - một trong những nhân tố mang tính sống còn của cộng đồng chạy bộ đường dài. Bên cạnh sức khỏe bền bỉ, SNR còn là khởi đầu của sáng kiến từng bước xây dựng một cộng đồng vừa có tình yêu thuần khiết dành cho thể thao, vừa gắn kết các hoạt động thể thao với mục tiêu nhân ái thiện nguyện, thông qua cam kết thực hiện sứ mệnh đồng hành cùng các câu lạc bộ, các nhóm chạy, các cơ quan đơn vị, tạo sân chơi kỹ thuật, thúc đẩy nguồn lực phong trào chạy bộ phát triển rộng khắp. Ước nguyện của nhóm điều phối SNR là một ngày nào đó không xa, SNR có thể đóng góp vào mục tiêu lớn của quốc gia là người dân Việt Nam luôn khỏe mạnh. Trong mọi sự kiện và trên các phương tiện truyền thông của mình, SNR luôn truyền tải mạnh mẽ thông điệp “Hành động và Hơn thế nữa – More Than Just Action”, khi hàng trăm runners mọi lứa tuổi, mọi khả năng chạy nhanh chậm khác nhau, cùng chạy ở nhiều địa điểm hoàn tất những cự ly chạy ngắn - vừa - dài - siêu dài, song song với những đóng góp tài lực, vật lực cho các hoạt động vì cộng đồng. Đó là cách từng runner trong cộng đồng cùng “Lan tỏa Hạnh phúc” #SupermanNightRun #Hanhphuc là #Sechia #Chodi là #Conmai #Morethan #Justaction #DragonYearwithSNR #LanToaHanhPhuc

67 Votes


Tác phẩm: A Moment In Time
ID: 602558
Tác giả: Patrick Poh
Lời giới thiệu: As the first light of dawn broke over Hanoi, I felt a bittersweet pang in my chest. It was my last day in this bustling city, and I wanted to savor every final moment before the world stirred awake. The streets were still quiet, only the soft hum of early morning traffic and the distant chatter of shopkeepers opening their doors whispered through the air. I wandered aimlessly through the narrow alleys of the Old Quarter towards the iconic Long Bien Bridge, my feet leading me on a path as familiar as it was foreign. I passed by the local markets, the scent of fresh herbs and sizzling street food mingling in the cool breeze. As I made my way back towards my hotel, something caught my eye—the first rays of the sun pierced through the buildings, casting a golden glow on the streets. There was something magical about the way the light danced between the old façades, highlighting the intricate details of the buildings, the air conditioners clinging to the walls like urban ivy. I paused, captivated by the play of shadows and light. I stood there for a while, knowing this was the perfect moment to capture, but I also felt the need to let the moment breathe, to let life unfold naturally. Then, as if orchestrated by some unseen hand, a young couple walked into the frame. The girl wore a traditional áo dài, her long tunic billowing slightly as she moved gracefully. The man, in a darker attire, held a bouquet of flowers, their stride perfectly in sync. They were a beautiful contrast—traditional and contemporary, past and present—just like the city itself. Their steps were measured, unhurried, as if they, too, were savoring the quiet serenity of the morning. The sun’s golden rays enveloped them, making it seem as if they were walking through a dream, suspended between the old world and the new. I lifted my phone and clicked. The image felt timeless, a reflection of everything Hanoi had shown me—the vibrancy, the history, the balance between tradition and progress. For a moment, I felt as though I was not just an observer but part of the scene itself, part of this fleeting, beautiful moment in a city that never stopped moving, but somehow always found a way to pause and appreciate the magic of the morning light. As they disappeared into the distance, I knew that this image, this memory, would forever remind me of my time here—my connection to a city that had become, in just a short time, a piece of my heart.

0 Votes


Trước 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67 68 69 70 71 72 73 74 75 76 77 78 79 80 81 82 83 84 85 86 87 88 89 90 91 92 93 94 95 96 97 98 99 100 101 102 103 104 105 106 Tiếp