Cuộc thi ảnh – Happy Vietnam 2024!

Lọc theo
Sắp xếp theo

Tác phẩm: Những ngày xếp hàng trong thời kỳ COVID-19
ID: 605165
Tác giả: Võ Anh Tuấn
Lời giới thiệu: Những ngày xếp hàng trong thời kỳ COVID-19 để mua nhu yếu phẩm, xét nghiệm hoặc tiêm vắc xin là trải nghiệm đầy cảm xúc và đáng nhớ. Hình ảnh mọi người đứng cách xa nhau, đeo khẩu trang kín mít, giữ khoảng cách an toàn, đã trở thành biểu tượng của giai đoạn đầy khó khăn và lo âu này. Cảm xúc thường lẫn lộn giữa sự bất an, căng thẳng và mong đợi. Sự lo lắng về nguy cơ lây nhiễm luôn hiện hữu trong mỗi người, khiến ai cũng phải thận trọng trong từng cử chỉ, bước đi. Cảm giác chờ đợi thường rất căng thẳng, nhất là khi xếp hàng dưới nắng nóng hoặc mưa rào, nhưng đi cùng với đó là sự kiên nhẫn và hy vọng rằng việc tuân thủ quy định sẽ giúp bảo vệ sức khỏe của bản thân và cộng đồng. Bên cạnh những khó khăn, cũng có những khoảnh khắc gắn kết lặng lẽ giữa những người xa lạ. Mọi người trao cho nhau cái nhìn thông cảm, những lời hỏi han nhẹ nhàng, hoặc những hành động nhỏ nhưng đầy ý nghĩa, như nhường chỗ cho người già, phụ nữ mang thai. Trong hoàn cảnh khó khăn, sự đồng lòng và đoàn kết đã thể hiện rõ nét. Những ngày xếp hàng thời COVID-19 nhắc nhở mỗi người về sự quý giá của cuộc sống thường nhật và tầm quan trọng của việc bảo vệ sức khỏe cá nhân cũng như cộng đồng. Sau tất cả, đó cũng là những ký ức để lại bài học về lòng kiên trì và tinh thần trách nhiệm trong đại dịch.

0 Votes


Tác phẩm: Hành Trình CARAVAN - Thanh niên Bình Dương tìm về địa chỉ đỏ.
ID: 589572
Tác giả: Vân Bùi Văn
Lời giới thiệu: Kỷ niệm 74 năm Ngày Thương binh - Liệt sĩ (27.7.1947 - 27.7.2024), ngày 20 - 7, Hội LHTN tỉnh đã tổ chức chặng 2 Hành trình Caravan với chủ đề “Thanh niên Bình Dương tìm về địa chỉ đỏ” năm 2024. Mở đầu hành trình, đoàn đã đến dâng hương tại Nghĩa trang liệt sĩ tỉnh. Tại đây đoàn viên, hội viên, thanh niên đã dâng hương tại đài liệt sĩ và các phần mộ liệt sĩ. Tham gia hành trình Caravan lần này, đoàn đã đến tham quan, tìm hiểu lịch sử tại Nhà truyền thống Thủ Dầu Một; địa đạo Tam Giác sắt (TP.Bến Cát); Đài tưởng niệm Bia chiến thắng Bàu Bàng (huyện Bàu Bàng); Làng cao su Pháp thuộc (huyện Dầu Tiếng). Tại mỗi nơi đến, đoàn còn có hoạt động tri ân, tặng quà các gia đình chính sách, học sinh có hoàn cảnh khó khăn; thăm hỏi, tặng quà cho các Mẹ Việt Nam anh hùng Nguyễn Thị Rực, Phạm Thị Vấn, Võ Thị Rảnh và Nguyễn Thị Huân. Hành trình Caravan là chương trình mang ý nghĩa giáo dục truyền thống cho thế hệ trẻ, giúp các bạn trẻ có dịp tìm hiểu về các địa chỉ đỏ của tỉnh nhà. Đồng thời tổ chức các hoạt động tri ân đối với thế hệ đi trước, giáo dục thế hệ trẻ truyền thống “uống nước nhớ nguồn”, “đền ơn đáp nghĩa”.

0 Votes


Tác phẩm: NỤ CƯỜI CỦA EM
ID: 35781
Tác giả: Phạm Thị Cẩm Ly
Lời giới thiệu: Chụp được bức hình này cũng là một điều may mắn với tôi, bắt được khoảnh khắc của cô bé bán vé số tươi cười khi được nhận quà từ quán cà phê. Em vui khi nhận được món quà mà chưa bao giờ được, ước ao một lần được cầm trên tay một bông hoa xinh xắn có ly trà sữa kế bên. Em bé trông khoảng tám, chín tuổi với dáng vẻ mảnh khảnh, với làn da đen nhẻm. Em mặc chiếc thun hồng có vẻ đã qua sử dụng nhiều lần. Khuôn mặt của em lúc nào cũng tươi vui, đôi mắt sáng với một chút sự thông minh. Chụp xong cho em, tôi có tâm sự với em một số chuyện. Tôi hỏi em:”Em có đi học không?”. Em bảo:”Em có, nhưng không trong trường”. Tôi thắc mắc liền hỏi:”Vậy em đi học ở đâu ha?”. Em tươi cười với tôi và trả lời lại:”Em học ở nhà dòng và được các sơ dạy miễn phí”. Nghe xong tôi lặng người khoảng 2 - 3 phút, tôi không như em, tôi được đến trường, có bạn có bè, học xong là vội vàng đi về nằm chơi chờ đến giờ cơm thôi. Trái hoàn toàn với em bé đó, em chỉ đến nhà dòng, ít bạn bè, ít sự quan tâm, học xong là vội vã đi bán vé số kiếm tiền về cho mẹ. Em bé phải đi khắp quán mời mọi người mua vé số, 1 ngày em cầm khoảng 200 tờ vé 1 tờ vé số chỉ lời được 2 -3 ngàn đồng thôi. Em luôn muốn bán xong rồi về sớm, em mong sẽ được dùng tiền mua đồ chơi, mua đồ ăn vặt mà em thích, nhưng cuộc đời của em không cho phép. Em phải bươn chải, cạnh tranh bán từng tờ từng tờ một, gom góp để phụ mẹ kiếm tiền nuôi sống gia đình. Hôm 1/6 tui may mắn gặp em, tặng em 1 giỏ hoa kèm ly trà sữa và chụp cho em 1 bức hình ưng ý như vậy, mong sao trong tương lai em sẽ góp ích sức nhỏ nhoi của mình để cải thiện cuộc sống hơn. Mong rằng cuộc sống sẽ đối xử với em nhẹ nhàng hơn một phần nào đó. Tôi thương em vì nụ cười đó, nụ cười hồn nhiên của một đứa trẻ lên 8 lên 9, nụ cười của 1 đứa trẻ phải va chạm vào đời. Tôi cảm thấy lòng mình tràn đầy niềm vui và sự hạnh phúc khi thấy em bé tươi tắn hẳn do chính tôi chụp được. Rồi em nói với tôi: “Em cảm ơn chị nhiều lắm, quà xinh lắm ạ hihi”, câu nói của em đã khiến em cảm thấy xúc động và xém bật khóc. Mong sao cho em sẽ có cuộc sống tốt hơn bây giờ, được vui chơi, được học hành đàng hoàng, có bạn bè vui đùa. Thương em!

3 Votes


Trước 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67 68 69 70 71 72 73 74 75 76 77 78 79 80 81 82 83 84 85 86 87 88 89 90 91 92 93 94 95 96 97 98 99 100 101 102 103 104 105 106 107 Tiếp