Cuộc thi ảnh – Happy Vietnam 2024!

Lọc theo
Sắp xếp theo

Tác phẩm: Giã gạo
ID: 602722
Tác giả: Dương Hoài An
Lời giới thiệu: Để làm ra hạt gạo, người Tây Nguyên dùng cối giã. Cối giã gạo được làm từ một khúc gỗ lớn cỡ người ôm, khoét thành bộng sâu. Cối của người Jrai trên miệng to loe ra, dưới đáy thắt nhỏ chụm. Ngược lại, cối của người Bahnar phần đáy thường nở rộng, phần miệng thu nhỏ dần. Cái chày thường được làm bằng gỗ kơ nia để đảm bảo độ cứng, thớ gỗ mịn chắc không tách, không vỡ, không xơ. Đó là khúc cây kơ nia thẳng đuột có đoạn giữa tầm vừa hai bàn tay nắm chặt, một đầu gốc to hơn, đầu ngọn nhỏ dần tóp lại. Là kiểu chày bất đối xứng. Chiều dài chày giã gạo cao vừa tầm người. Chày sau khi chặt đẽo còn tươi thì ngâm bùn non một thời gian cho thâm đen, vớt lên rửa sạch, dựng bên bếp hoặc gác dưới sàn nhà cho khô, tránh phơi nắng trực tiếp. Chày giã gạo của người Tây Nguyên để luôn cả đoạn cây mang tính tự nhiên, phần giữa không đẽo eo như người Kinh. Giã một thời gian, chày trở nên đen bóng. Vì không có cối xay, không có công đoạn xay lúa nên khi giã gạo, người Tây Nguyên cho luôn hạt lúa vào cối, dùng đầu chày nhỏ giã cho bong vỏ trấu, sau đó trở đầu to để giã bong cám sạch gạo.

0 Votes


Tác phẩm: TRÙNG TRÙNG ĐIỆP ĐIỆP
ID: 37294
Tác giả: Nguyễn Văn Tiệp
Lời giới thiệu: Lục Khu là nơi còn khó khăn của huyện Hà Quảng (Cao Bằng), nhưng khi đến đây, du khách sẽ được ngắm những ngọn núi có độ cao và hình dáng khá đồng đều, lạ mắt. Đặc biệt vào sáng sớm thường hay có biển mây mênh mông trắng muốt đẹp tinh khôi. Để đến Lục Khu săn mây từ sáng sớm, nếu từ thành phố sẽ mất khoảng hai giờ đi xe máy. Trên đường đi bạn sẽ phải để số thấp liên tục vì nơi đây khá cao, suốt chặng đường dài là dốc khá khiến cho chiếc xe gằn một hơi dài. Càng lên cao, khung cảnh hùng vĩ dần hiện ra, đó là những làn sương huyền ảo phủ kín đường, những ánh lửa lập lòe chiếu bên triền núi cùng chút khói trắng khiến không gian trở nên bớt lạnh lẽo cô độc. Trước kia, vì địa hình cao, nhiều hang đá, thiếu nước nên bà con sống rất khó khăn. Giờ đây, nông nghiệp thuận lợi, hệ thống các bể chứa nước lớn đã cải thiện cho người dân rất nhiều. Nhắc đến núi đá, có lẽ là “đặc sản” nơi đây nhưng điều kỳ lạ là núi như được nhân bản ra nhiều lần. Chúng như những “quả nấm” khổng lồ mọc lên chi chít sau cơn mưa đầu mùa thu. Vượt qua những lớp sương dày đặc ở độ cao hơn 300m, tôi chọn một vị trí bằng phẳng ngồi ngắm khung cảnh và định hướng góc cho chiếc flycam bay lên. Đúng như dự đoán, đó là một biển mây rộng lớn. Những tầng mây nhỏ vờn quanh triền núi chỉ để lộ chút đỉnh, còn lên cao hơn nữa là mênh mông mây trời khiến bất cứ ai có dịp được chiêm ngưỡng cũng cảm thấy nao lòng. Mặt trời lên, những đám mây tan dần, ánh sáng sớm của mặt trời chiếu xiên qua những vách núi, tán cây tạo nên không gian huyền ảo. Đó cũng là lúc bà con bắt đầu xuống chợ bán nông sản. Bà con người H’Mông đi chợ là cảnh khá quen thuộc, nhưng luôn khiến các du khách ở xa muốn khám phá điều bí mật đằng sau chiếc gùi trên lưng mỗi người. Xen trong những người đang hối hả bày biện là những gian hàng nhỏ bé với vài món hàng bình dị đậm chất quê miền núi. Nhìn những em nhỏ được cha mẹ dẫn đi chợ sớm ăn bát phở nóng hổi, ngon lành, tôi như thấy ngon miệng chung với tuổi thơ của những đứa trẻ lớn lên ở miền núi. Tôi nhận ra mình thật may mắn vì không chỉ được săn mây trên mảnh đất đá núi hoang sơ này mà còn chụp được những tấm hình đời thường thật nhiều mầu sắc.

42 Votes


Trước 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67 68 69 70 71 72 73 74 75 76 77 78 79 80 81 82 83 84 85 86 87 88 89 90 91 92 93 94 95 96 97 98 99 100 101 102 103 104 105 106 107 Tiếp