Cuộc thi ảnh – Happy Vietnam 2024!

Lọc theo
Sắp xếp theo

Tác phẩm: Hành trình tìm về cội nguồn - Căn cứ Tà Thiết
ID: 599906
Tác giả: Nguyễn Thị Hải Hòa
Lời giới thiệu: Trong cuộc sống này, ai cũng đều có và cần phải lưu giữ một hay nhiều giá trị. Trong đó khổng thể thiếu đó là giá trị lịch sử của dân tộc. Thực tế, sự tồn tại của một quốc gia đều phải được tính bằng giá trị lịch sử, tính bằng những thăn trầm thời gian đã trải qua. Việt Nam đất nước tôi, để được đứng vững trên bản đồ thế giới, đã trải qua biết bao thăng trầm, những thăng trầm đó hơn cả mồ hôi, nước mắt, mà đó là máu, xương, thịt của bao lớp người đã ngã xuống. Có những người còn rất trẻ chỉ bằng chúng tôi hay còn trẻ hơn thế rất nhiều. Chiến tranh đã rèn rũa người Việt chúng tôi sự kiên cường, bất khuất, dạy cho lớp trẻ chúng tôi hôm nay về sự hy sinh máu xương của thế hệ cha anh. Hơn hết là dạy chúng tôi một tình yêu nồng nàn với Tổ quốc. Dạy cho chúng tôi, có thể sẵn sàng hô vang " Tôi yêu Việt Nam" dù ở nơi đâu, hoàn cảnh nào. Bức ảnh tôi gửi tham dự thi, là những gì tôi muốn gửi đến tất cả thế hệ trẻ Việt Nam, các bạn có thể đi du lịch mọi nơi, tìm hiểu mọi điều, nhưng hãy nhớ chúng ta có được như hôm nay là nhờ công các thế hệ cha anh đã ngã xuống. Vậy, các bạn hãy chừa nhiều khoảng trống trong hành trình cuộc đời, để tìm về những di tích lịch sử. Trân trọng cảm ơn.

0 Votes


Tác phẩm: NỤ CƯỜI CỦA EM
ID: 35781
Tác giả: Phạm Thị Cẩm Ly
Lời giới thiệu: Chụp được bức hình này cũng là một điều may mắn với tôi, bắt được khoảnh khắc của cô bé bán vé số tươi cười khi được nhận quà từ quán cà phê. Em vui khi nhận được món quà mà chưa bao giờ được, ước ao một lần được cầm trên tay một bông hoa xinh xắn có ly trà sữa kế bên. Em bé trông khoảng tám, chín tuổi với dáng vẻ mảnh khảnh, với làn da đen nhẻm. Em mặc chiếc thun hồng có vẻ đã qua sử dụng nhiều lần. Khuôn mặt của em lúc nào cũng tươi vui, đôi mắt sáng với một chút sự thông minh. Chụp xong cho em, tôi có tâm sự với em một số chuyện. Tôi hỏi em:”Em có đi học không?”. Em bảo:”Em có, nhưng không trong trường”. Tôi thắc mắc liền hỏi:”Vậy em đi học ở đâu ha?”. Em tươi cười với tôi và trả lời lại:”Em học ở nhà dòng và được các sơ dạy miễn phí”. Nghe xong tôi lặng người khoảng 2 - 3 phút, tôi không như em, tôi được đến trường, có bạn có bè, học xong là vội vàng đi về nằm chơi chờ đến giờ cơm thôi. Trái hoàn toàn với em bé đó, em chỉ đến nhà dòng, ít bạn bè, ít sự quan tâm, học xong là vội vã đi bán vé số kiếm tiền về cho mẹ. Em bé phải đi khắp quán mời mọi người mua vé số, 1 ngày em cầm khoảng 200 tờ vé 1 tờ vé số chỉ lời được 2 -3 ngàn đồng thôi. Em luôn muốn bán xong rồi về sớm, em mong sẽ được dùng tiền mua đồ chơi, mua đồ ăn vặt mà em thích, nhưng cuộc đời của em không cho phép. Em phải bươn chải, cạnh tranh bán từng tờ từng tờ một, gom góp để phụ mẹ kiếm tiền nuôi sống gia đình. Hôm 1/6 tui may mắn gặp em, tặng em 1 giỏ hoa kèm ly trà sữa và chụp cho em 1 bức hình ưng ý như vậy, mong sao trong tương lai em sẽ góp ích sức nhỏ nhoi của mình để cải thiện cuộc sống hơn. Mong rằng cuộc sống sẽ đối xử với em nhẹ nhàng hơn một phần nào đó. Tôi thương em vì nụ cười đó, nụ cười hồn nhiên của một đứa trẻ lên 8 lên 9, nụ cười của 1 đứa trẻ phải va chạm vào đời. Tôi cảm thấy lòng mình tràn đầy niềm vui và sự hạnh phúc khi thấy em bé tươi tắn hẳn do chính tôi chụp được. Rồi em nói với tôi: “Em cảm ơn chị nhiều lắm, quà xinh lắm ạ hihi”, câu nói của em đã khiến em cảm thấy xúc động và xém bật khóc. Mong sao cho em sẽ có cuộc sống tốt hơn bây giờ, được vui chơi, được học hành đàng hoàng, có bạn bè vui đùa. Thương em!

3 Votes


Trước 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67 68 69 70 71 72 Tiếp